" Vạch áo hắn ra. " Nàng tao nhã lên tiếng, mặt đã thoáng âm u, có vẻ nguyên chủ không khuất phục? Họ dị nghị Linh Phú hoàng hậu ác độc, họ khen Liễu Vương Phi tài hoa, họ tôn sùng Đế Nữ Thiên Ninh. Họ làm nàng cảm thấy....khinh thường đi.
Hắn trên ngực không một vết tích, nàng nở nụ cười nhàn nhạt, bão hòa lại nhiệt độ hiện tại.
" Đại công chúa, ngươi không thể bắt người vô tội được. "
" Bắt ngươi vô tội? Vậy ngươi có biết bộ tộc nào dám bước vào Thiên Vinh một bước liền tru di cửu tộc? "
" Thảo dân biết, chính là gia tộc Phong Linh...."
" Biết thì tốt, các ngươi dội nước vào người hắn, bổn cung nghĩ hắn cần tỉnh táo lại một chút." Nàng tựa vào bạch mã, bộ dạng thoát tục nhất thời, gió hiu hiu, mái tóc đen thả trôi theo gió, bay đều đều tạo nên một vẻ, ưu tú ngút trời.
Ba~ Ba~
Hai gáo nước trực tiếp dội thẳng vào người hắn, trên ngực dần hiện ra một hình xâm đặc thù, hình một con rồng, nàng hài lòng, phẩy tay hai cái ý hạ lệnh cho đám gia nô dừng lại, nàng cười cợt hắn buông thả một câu.
" Chủ tử của ngươi, cũng là quá tinh vi đi, lớp phấn này, bị nước hắt vào liền trôi đi, không ngoan độc như ta nghĩ. "
Khác hắn với Tề Thanh, Thiên Vinh là một đất nước phồn thịnh, thăng hoa lại cực kì nghiêm ngặt, vua nói một bề tôi nhất định nói một, tuyệt nhiên chuyện thị phi khơi mào gì gì đó đều là chủ ý thúc giục của người hoàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-ac-phi-thanh-ac-hau/2690677/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.