Thiết Thủ Thư Sinh tạm ngưng lời, mắt nhìn Trình Lập Dân, nghiêm mặt nói tiếp:
- Dân nhi, sau khi ngươi hạ sơn, cần phải trong một tháng đi về hướng tây nam ba ngàn dặm, đó là mệnh lệnh của sư phụ, không được trái lời.
- Dân nhi tuân mệnh!
- Sau khi hoàn thành cuộc nam trình ba ngàn dặm về hướng tây nam, ngươi có thể theo tâm nguyện của mình mà tự do hành động.
- Dạ!
- Giờ ngươi hãy lập tức hạ sơn!
- Dạ!
-oOo-
- Sương đêm mịt mùng! Gió rét căm căm.
Trên một ngọn đồi hoang vu, đang có một đôi nam nữ giao chiến ác liệt.
Nam tuổi trạc lục tuần, mặc áo dài đen, sắc mặt trắng bệch, tóc tai rối bời, hai mắt rực sáng xanh rờn.
Nữ mặc võ phục đen, ngoài khoác khăn choàng đen, khăn đen che mặt, mái tóc phủ vai, dáng người mảnh mai, trông bề ngoài tuổi chỉ chừng mười bảy mười tám, tay sử dụng một thanh trường kiếm sáng loáng, chiêu thức hết sức kỳ ảo và hung hiểm.
Võ công của lão nhân áo đen cao thâm hơn nữ lang bịt mặt nhiều, song lão ta chỉ với hai tay không du đấu như mèo vờn chuột, hiển nhiên là có dụng ý riêng.
Ngoài năm trượng còn có một lão nhân khác, tướng mạo và phục sức đều giống hệt lão nhân đang giao chiến, đang tay vuốt mấy cọng râu dê thưa thớt dưới cằm theo dõi cuộc chiến đấu giữa hai người.
Nữ lang bịt mặt sau cùng vì nội lực gián đoạn, kiếm chiêu hung hiểm đã dần trở nên chậm chạp.
Lão nhân áo đen đứng ngoài cười hề hề nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-anh-dan-tam/1644875/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.