Nói thế nào đi nữa thì Tiêu Vị Minh vẫn là thân vương, Hà Cần cũng coi như đã chuốc phải vạ lớn.
Sau khi biết được việc này, suy nghĩ đầu tiên của Tiêu Vị Thâm không phải là lo lắng cho an nguy của đệ đệ, mà là phải xử lý Hà Cần như thế nào mới tốt. Mọi người đều biết Hạ Cần là nghĩa tử của Hạ thừa tướng, nếu như hắn xử trí tàn nhẫn thì lại sợ chọc cữu cữu không thoải mái. Nhưng nếu như không xử trí, Tiêu Vị Minh dù thế nào cũng là một Vương gia, hơn nữa xưa nay còn là vị huynh đệ mà Tiêu Vị Tân yêu thương nhất, trước mắt hắn đang tính toán lợi dụng mấy người bọn họ bán mạng cho mình, nếu giải quyết không ổn thỏa chuyện này, mất đi nhân tâm cũng không ổn.
Tiêu Vị Tân bảo Tiêu Vị Minh ở trong phủ giả bệnh, còn để Họa Xuân sửa lại mạch tượng của hắn, Thái y trong cung tới đều không thể nhìn ra tình huống thật sự, sau khi trở về chỉ có thể trăm miệng một lời mà nói mạch tượng của Tần Vương suy yếu, thương thế thập phần nghiêm trọng, kẻ xuống tay quả thật quá mức độc ác.
Tiêu Vị Tân biết, với tính cách yếu đuối vô năng của Tiêu Vị Thâm, nếu bản thân y không ra tay bức ép một phen, hắn nhất định sẽ không dám chính diện đối cương với Hạ Mậu An, bởi vậy nên sau khi tính toán kỹ lưỡng, y liền thay triều phục tiến cung vào buổi chiều.
Tiến đến trước cửa điện Thái Hòa, Tiêu Vị Tân quỳ xuống.
Tiêu Vị Thâm vội sai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-anh-ve-den-hoang-hau/213338/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.