Buổi sáng ngày thứ hai.
Hoa Khiếu trước khi rời nhà liền cảm thấy mí mắt nháy không ngừng, gã dùng tay áp xuống, nhưng lại vẫn có thể cảm thấy mí mắt dưới ngón tay không ngừng rung động.
Gã không hiểu rõ cái nháy mắt đó có ý nghĩa gì, gã chỉ bỗng dưng* cảm thấy tâm thần không yên. ( nguyên văn: 无缘无故 hán việt là vô duyên vô cớ.)
Nhưng gã không lo được nhiều như vậy, buổi sáng hôm nay có một cuộc họp quan trọng, gã không thể để tâm thần bị nhiễu loạn được.
Mà lúc này, Hoa Cơ Vân đang lái xe đi về phía biệt thự của Hoa Khiếu −−− cũng có lẽ hai chiếc xe đã lướt qua nhau, ai mà biết rõ được?
Chu Nhu Đình ngồi ở trên ghế phó lái, có chút ngượng ngùng giảo nghịch ngón tay, mẫu thân của cô và bà nói hôn sự của cô cùng Hoa Khiếu có mười phần thì tám chín phần đã định rồi, cô chính là Hoa phu nhân tương lai, hơn nữa mẫu thân của Hoa Khiếu – Hoa phu nhân dường như cũng rất thích cô, có thể có được sự yêu thích của mẹ chồng tương lai, đối với bất kì một cô dâu mới nào mà nói thì đều rất quan trọng.
Buổi tối hôm qua cô nhận được điện thoại của Hoa phu nhân, nói sáng hôm nay cùng tới thăm biệt thự của Hoa Khiếu, ngắm tân phòng tương lai một chút, ở đầu dây điện thoại bên này cô nghe tới mức khuôn mặt đều đỏ bừng lên, đúng là đáng xấu hổ mà.
Tuy biết rằng giờ này Hoa Khiếu không ở nhà mà phải đi làm, nhưng Chu Nhu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-be-tho-dich/1745165/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.