Vài ngày gần đây Tần Sở Ca nôn nghén càng ngày càng nhiều, gần như là ăn cái gì nôn cái đó, bởi vì ngay cả nuốt rau xuống cũng ói hết ra nên thân mình nhanh chóng gầy đi, sắc mặt cũng trắng bệch.
Tô Dạ Kiều mấy hôm nay không bận tới phòng khám, liền ở trong nhà chăm Tần Sở Ca, nhìn thấy Tần Sở Ca nôn không ngừng thì lại càng không biết làm sao —- thuốc chống nôn căn bản không có tác dụng, xem ra vấn đề là do thể chất của Tần Sở Ca.
Tần Sở Ca ngồi trên cái đệm thật dày, phía trước là bồn cầu tản ra mùi hương không được thơm lắm, tay y nắm lấy nó, mắt phủ một tầng hơi nước mông lung. Dư vị cồn cào bên trong dạ dày vẫn còn tiếp tục, trong bụng đã không còn thứ gì có thể nôn ra, chỉ có thể thỉnh thoảng nôn ra dịch mật chua đắng.
Tô Dạ Kiều cực kì đau lòng, tay bưng một chén đường đỏ mới nấu đưa cho Tần Sở Ca, “ uống chút đi cho ấm người. ” Sau đó cầm lấy khăn mặt tỉ mỉ lau mồ hôi lạnh trên trán của Tần Sở Ca.
Tần Sở Ca run cầm cập đỡ lấy cái chén, nhấp vài ngụm nước đường ngòn ngọt, hơi cảm thấy chút ấm áp cùng chướng bụng, nhưng mà cảm giác buồn nôn vẫn không hết.
Sau khi uống cạn chén đường đỏ, Tần Sở Ca muốn đứng dậy rời khỏi nhà vệ sinh tới giường nằm một chút, Tô Dạ Kiều liền vội vàng đặt khăn mặt xuống, nâng Tần Sở Ca mệt mỏi quay về phòng ngủ.
Tần Sở Ca cuộn chăn thành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-be-tho-dich/1745171/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.