Tóm lại lòng nàng hướng về người ngoài, nàng dưỡng thương ở chỗ ca ca xong liền vội vàng trở về Càn Thanh cung. Nhưng mà hắn cũng không thể nói gì, muội muội đã trưởng thành, có chút chuyện hắn không thể làm chủ, nàng không thể hiểu được những gì mà hắn nghĩ trong lòng. Hiện giờ nàng chỉ biết trải qua những ngày hạnh phúc cùng tiểu Hoàng đế, có lẽ là do có bạn tuổi xấp xỉ, chưa cần biết có yêu không, dù sao tìm được người có thể chơi cùng, cũng không cần đặc biệt xin phép ai để rời đi cả. Tâm tư Nguyệt Hồi chính là đơn giản như vậy, đơn giản đến mức có chút ngớ ngẩn.
Lương Ngộ nhìn nàng, nửa người nàng ở bên trong cửa, nửa người ở bên ngoài, dường như nói xong sẽ vội vàng rời đi. Hắn đứng lên gọi nàng lại: “Muội vào đây, ca ca có chuyện muốn nói với muội.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nguyệt Hồi không tiện lùi chân về, chỉ đành phải bước vào, nàng buông tay xuống cười: “Ca ca có gì cần phân phó, muội nghe đây.”
Lương Ngộ đi ra từ sau bàn ra, đến trước mặt nàng, chưa nói gì cả mà chỉ tỉ mỉ quan sát mặt nàng.
Dáng vẻ Nguyệt Hồi rất giống với mẹ hắn, có lẽ nàng không nhớ nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-bi-dien/816781/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.