Truyền thống của nhà tôi là đón Tết ở nhà ông bà ngoại. Năm nay có thêm Hạ Trường Ninh nên bố mẹ tôi tính, hai mươi Tết anh ấy còn ăn Tết với gia đình, vì vậy nhà tôi đã đón tết hôm hai mươi chín ở nhà ông bà ngoại.
Sau khi về, chúng tôi tới thẳng thị trấn, bà ngoại nhìn thấy Hạ Trường Ninh vẫn có chút phòng bị, chốc chốc lại thì thầm với bố mẹ tôi vài câu. Nhưng biểu hiện của Hạ Trường Ninh luôn khiến gương mặt bà ngoại ánh lên nét rạng rỡ.
Nước ở thị trấn rất ngon, đậu phụ ở đây nổi tiếng gần xa. Lúc đón Tết nhà nào cũng tới giếng át giác ạnh miếu iêm Thần ấy nước về làm đậu phụ.
Trước giờ việc này đều do bố mẹ và tôi làm, lần này Hạ Trường Ninh đến, tự nhiên việc này đến lượt Hạ Trường Ninh làm.
Hạ Trường Ninh mặc áo măng tô, thấy vậy bà ngoại bèn lấy một chiếc áo bông bảo anh ấy thay vào.
Áo ông là bà ngoại may cho ông tôi, ông ngoại rất thích mặc chiếc áo bông này, ông luôn nói áo lông giờ cứng lắm, mặc không thoải mái. Nhưng áo bà ngoại làm đều là áo kiểu Tôn Trung Sơn cũ, chất vải là vải Âm Đan, màu xanh sẫm Hạ Trường Ninh vừa khoác lên người là tôi không nhịn được cười. Anh ấy mặc áo lông đi đôi giày mũi tròn nữa thì chẳng khác gì thổ phỉ.
Cái tên này còn mặt mày hớn hở, không quên nịnh mấy câu: “Thay bộ quần áo này vào vào thoải mái hẳn, còn thoải mái hơn áo măng tô của anh! Kích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-bo-em-kiep-sau-nhe/2240109/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.