Dù trong lòng ngầm trách Hưng Nguyên Đế có trực giác kỳ lạ, nhưng ở sâu thẳm, Trưởng Công chúa Chiêu Dương cũng không khỏi hy vọng Tân Mộc chính là con ruột của huynh tẩu mình.
Người ta đối với kết quả mà mình kỳ vọng thường dễ tin tưởng hơn.
"Tân Mộc đang ở Hàn Lâm Viện đúng không? Ta muốn đi gặp hắn."
"Hoàng muội muốn gặp, trẫm sẽ truyền hắn vào cung."
Vừa khéo, Hoàng đế cũng định truyền triệu.
"Nếu hắn vào cung, nhất định sẽ câu nệ, khó lòng nhìn rõ bản tính thật." Trưởng Công chúa Chiêu Dương từ tốn từ chối.
Hưng Nguyên Đế ngẫm lại thấy có lý, đành gật đầu đồng ý.
"Hoàng huynh, mẫu hậu vẫn chưa biết chuyện này đúng không?"
Sắc mặt Hoàng đế nghiêm lại: "Trẫm đã hạ lệnh, nếu ai dám lắm lời trước mặt mẫu hậu, nhất định không tha."
Trưởng Công chúa Chiêu Dương nhẹ nhàng thở ra: "Thế thì tốt."
Rời khỏi cửa cung, Trưởng Công chúa Chiêu Dương lập tức hướng thẳng đến Hàn Lâm Viện.
Lúc này, trong Hàn Lâm Viện, Tạ Chưởng viện đang tiếp đãi Mạnh Tế tửu.
Hai người đều là quan đồng triều đã nhiều năm, quan hệ khá tốt. Tạ Chưởng viện bèn hỏi thẳng:
"Tử Ngôn huynh cũng tới gặp Tân Đãi chiếu sao?"
Mạnh Tế tửu vuốt râu, lắc đầu:
"Hoài Bình huynh hiểu lầm rồi, ta đến đây để mượn sử thư chép về biến cố Mạc Hà thời tiền triều. Quốc Tử Giám gần đây định khắc in sách, ta thấy có đoạn ghi chép hơi nghi ngờ, muốn đối chiếu một chút."
Tạ Trình An, tự Hoài Bình, nghe vậy cười đáp:
"Hóa ra là vậy, ta đã hiểu lầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-cam-chi-dong-thien-dich-lieu-diep/96630/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.