Trần Khinh Dao quyết định ở lại trong thành một thời gian ngắn. Đương nhiên, nàng không phải vì ham mê khen thưởng hay tài nguyên gì, chỉ là thấy mấy tiểu bối ai nấy đều tỏ vẻ háo hức muốn thử sức trên lôi đài nên nàng muốn ở lại để ủng hộ, cổ vũ bọn họ.
Nàng thuê một gian phòng khách đ**m, vừa đặt chân xuống giường đã nghe ngóng được ít nhiều tin tức. Thì ra đây là một thành trì nổi tiếng với các trận giác đấu. Thành này có hai vị thành chủ một người đã đạt đến Nguyên Anh trung kỳ, người còn lại là Nguyên Anh sơ kỳ. Với thực lực ấy, bọn họ được xem là tầng trên trong toàn bộ giới ngoại chi giới, chỉ thua kém các thế lực nắm giữ cường giả Nguyên Anh hậu kỳ.
Trong thành, ngoài cư dân bản địa, còn có vô số tu sĩ từ khắp nơi đổ về. Người thì tìm niềm vui, kẻ muốn tránh tranh đoạt tài nguyên, lại có người đến đây để rèn luyện bản thân.
Thành chủ đặt ra quy củ ngoài lôi đài giác đấu, trong thành không được phép động thủ. Chính nhờ vậy, dù hỗn loạn đến đâu, cả thành vẫn duy trì được chút trật tự.
“Thoạt nhìn giống như một tòa sòng bạc khổng lồ.” Trần Khinh Dao thầm nghĩ.
Tuy hứng thú nhưng cả nhóm cũng không tùy tiện ra tay mà trước tiên muốn hiểu rõ quy tắc giác đấu.
Lúc này bọn họ đứng dưới một lôi đài. Trên đài, hai đầu yêu thú tam giai đang chuẩn bị lao vào nhau. Cơ bắp toàn thân căng cứng, cổ họng gầm gừ, khí thế tràn ngập.
Người chủ trì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-chan-gioi-yeu-cau-nhan-tai-nhu-toi/2901785/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.