Vóc dáng ông lão không cao, mặt gầy, râu bạc phơ. Lão mặc bộ quần áo lụa màu trắng, chân mang giày vải, từ xa nhìn lại rất có tiên phong đạo cốt.
Ánh mắt Trương Vệ Đông chuyển từ cây nhãn lồng sang ông lão, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, khẽ cau mày.
Bảy năm qua, Trương Vệ Đông chưa từng gặp người tu chân nào, nhưng lại gặp một số người luyện công. Có điều chỉ được cái dáng bên ngoài, cao nhất cũng chỉ tương đương với Luyện khí tầng một tiêu chuẩn, hơn nữa chân khí pha tạp, có lượng không có chất. Không chỉ thế, họ đều là những lão già bảy tám mươi tuổi, ngoài mục đích cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ, sống lâu hơn người thường một ít, thì còn cách người tu chân mà Trương Vệ Đông nghĩ xa vạn dặm.
Trái lại ông lão đứng dưới cây nhãn lồng cổ thụ kia, dù cách rất xa, khi ông ta vừa vận chuyển công pháp thì Trương Vệ Đông vẫn có thể cảm nhận được sóng linh khí trong phạm vi một mét quanh thân lão. Cho nên hắn phán định ông lão kia đã luyện công pháp nội gia đến trình độ nhất định, có lẽ sắp đạt đến cảnh giới Luyện khí tầng ba, tầng bốn tiêu chuẩn. Luyện khí tầng ba thuộc về Luyện khí sơ kỳ, còn Luyện khí tầng bốn lại thuộc về Luyện khí trung kỳ, cho nên nhìn như chỉ cách một tầng, đối với người tu luyện lại là một khoảng cách không lớn không nhỏ.
Tu luyện công pháp nội gia đến cảnh giới như ông lão thực ra đã cực kỳ lợi hại. Theo tiêu chuẩn của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-chan-lao-su-sinh-hoat-luc/2337218/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.