"Chúng ta sẽ không biểu diễn một bài hát giàu cảm xúc."
"Cái gì?" Anthony thốt lên.
"Nhưng em đã mong chờ được làm khán giả khóc rồi cơ mà." Cậu nhóc bĩu môi.
Bin. "Tại sao lại không đi theo hướng cảm xúc vậy? Em muốn biểu diễn một sân khấu như thế với anh nữa."
June thở dài, không ngờ mọi người lại phản ứng dữ dội đến vậy.
Thành thật mà nói, lý do chính là June đã chán việc phải đưa ra một khái niệm tương tự.
Khiến mọi người khóc khó khăn hơn anh nghĩ nhiều.
Ngoài ra, còn rất nhiều lý do khiến họ không thể biểu diễn một bài hát giàu cảm xúc.
June ngẫm lại về đêm chung kết của những mùa giải trước của Rising Stars - tập phim dài 4 tiếng khiến anh buồn ngủ hơn cả tiết Toán vào sáng thứ Hai.
Tuy nhiên, anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chú ý vì Mei Ling sẽ tác động vật lý nếu anh ngủ quên giữa chương trình.
Nhưng có vẻ như điều đó có lợi cho June vào lúc này.
Thành viên đội vẫn đang cố gắng thuyết phục June lựa chọn mẫu ý tưởng cũ.
June lắc đầu, thể hiện quyền lãnh đạo của mình. "Nghe tôi nói đã. Chúng ta cần phải cân nhắc mọi việc."
Anh thở phào nhẹ nhõm khi căn phòng cuối cùng cũng im lặng.
June đặt khuỷu tay lên đầu gối.
"Đầu tiên: Thời gian."
"Các tiết mục sẽ được trình diễn đầu tiên sau phần giới thiệu cố vấn." June nhớ lại những lần anh từng xem tập cuối Rising Stars.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-con-do-den-than-tuong-chuyen-sinh-den-chuong-trinh-sinh-ton/2746185/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.