Tô Mạt im lặng kéo tay của Quý Thần Hi, nhìn thẳng về phía mắt màu lam của anh, “Thần Hi, em không sao. Kể từ lúc em quyết định muốn cùng ở chung một chỗ với anh, khó khăn lớn hơn nữa em cũng không sợ. Nhưng bây giờ, cho dù là vì con, anh và em, đều không thể gặp chuyện không may.”
Cầm ngược tay hơi lạnh của Tô Mạt, trong mắt Quý Thần Hi chứa bão táp không nhìn thấy, “Anh biết, không chỉ bảo vệ hai mẹ con, còn phải cho hai mẹ con em một danh phận.”
Vốn là muốn từng bước một đuổi bốn cô gái kia, nhưng bây giờ Tô Tô đã mang thai, chỉ sợ anh nguyện ý đánh lâu dài, nhưng bốn cô gái kia cũng không kịp đợi mà muốn hại Tô Tô.
Quý Thần Hi quyết định ý nghĩ, phải ở trong thời gian nhanh nhất giải quyết phiền toái trước mắt!
“Điện hạ” Kerry gõ gõ cửa, khom lưng thi lễ với Quý Thần Hi.
“Chuyện gì?”
“Ngoài cửa có một vị tiên sinh cùng một vị tiểu thư muốn gặp Tô tiểu thư.”
Quý Thần Hi không cần suy nghĩ, trực tiếp cự tuyệt, “Không gặp!”
“Nhưng mà, vị tiên sinh kia là bạn của ngài. . . . . .”
Quý Thần Hi chau mày, “Là ai?”
“Là Vân Mặc Vận, Vân tiên sinh.”
Tô Mạt nghe người tới là Vân Mặc Vận, vậy vị tiểu thư bên cạnh anh ta nhất định là. . . . . .
“Đi cùng Vân tiên sinh là vị tiểu thư họ Liễu.”
“Thi Nguyệt đến rồi!” Tô Mạt ở đất khách quê người nghe thấy là người bạn duy nhất của mình, tự nhiên lòng tràn đầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dai-gia-toc-ban-tinh-ca-cua-vuong-tu/996769/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.