“Chuyện gì xảy ra đây?”
Tô Mạt nhìn biển hoa trước mắt gần như muốn bao phủ mình.
Nhiều hoa như vậy, hẳn là nên đặt ở trong tiệm hoa hay là nên kéo đến đường phố bán, làm thế nào cũng không nên xuất hiện ở toà nhà hành chánh Stunning, nói cho đúng, là trong phòng làm việc riêng của cô.
“Cái này là sáng nay tổng đài ký nhận, chỉ đích danh tặng hoa cho cô, bởi vì số lượng quá nhiều, nên tổng đài trực tiếp đưa đến trong phòng làm việc của cô.”
Tô Mạt không có lộ ra thần sắc mừng rỡ, gương mặt bình tĩnh lạnh lùng lui ra khỏi thế giới riêng tư bị hoa bao phủ.
Không phải là cô không thích hoa, mà là ngại sắp xếp, thay nước rất phiền toái.
Trước khi kết hôn cô cũng từng nhận không ít bó hoa của người ái mộ, đại đa số cô đều cự tuyệt trực tiếp hoặc là lấy phương thức hành động tốt đem bó hoa đưa cho bệnh viện, lại thản nhiên biểu đạt lòng cám ơn với những ngừơi bệnh tật nghèo khó.
Người khác có quyền ái mộ cô, mà cô cũng có nghĩa vụ cự tuyệt, cô không thích hợp với tình yêu nam nữ lãng mạn, vì lãng mạn không phải là vũ khí hữu hiệu đối với một người phụ nữ lạnh lùng.
“Sa Sa, những hoa này là ai đưa?” Tô Mạt cau mày nhìn Hàn Sa Sa, hi vọng lấy được một đáp án hài lòng.
Hàn Sa Sa thấy sắc mặt của cô ấy không tốt, biết rằng cô ấy đang tức giận tổng đài không được sự cho phép mà trực tiếp làm chủ, đem phòng làm việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dai-gia-toc-ban-tinh-ca-cua-vuong-tu/996836/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.