Liễu Thi Nguyệt đi, lại còn vui vẻ mang theo một tin tình báo đi tìm Vân Mặc Vận để khoe khoang, phòng khách ở biệt thự chỉ còn lại vẻ mặt vui vẻ của Quý Thần Hi cùng vẻ mặt mờ mịt của Tô Mạt.
Quý Thần Hi ngược lại thì không có ảnh hưởng gì, dù sao Tô Tô mới vừa là vì anh ghen, nói cách khác, thật ra thì Tô Tô có một chút xíu. . . . . . Không, mà là rất nhiều một chút để ý đến anh, cho nên mới nói, chỉ cần có lòng thành thì đến vàng đá cũng sẽ tan chảy, những lời này là lời lẽ chí lý.
Quý Thần Hi vui mừng len lén liếc Tô Mạt một cái.
Vốn còn đang trách Liễu Thi Nguyệt gây chia rẽ, bây giờ nhìn lại, thì cũng không hoàn toàn là chuyện xấu, ít nhất, để cho anh nâng cao lòng tự tin để theo đuổi Tô Tô.
Tô Mạt cắn cánh môi, trong đầu hiện lên Liễu Thi Nguyệt, lại hiện lên Quý Thần Hi, lại lóe lên cơn tức giận khó hiểu của mình, càng lúc càng nhức đầu.
Đến tột cùng là thế nào đây?
Không phải là cô luôn luôn không tranh với đời, cũng luôn luôn bình thản chịu đựng gian khổ, cũng luôn luôn lạnh nhạt mà chống đỡ, đối với người, đối với chuyện, đối với vật chưa từng có một tia tình cảm không cần thiết, làm sao cứ gặp phải Quý Thần Hi thì mọi chuyện đều thay đổi?
Lúc anh vô lại, thì cô sẽ tức giận
Lúc anh lưu manh, thì cô sẽ giễu cợt
Anh xuất hiện, cô cảm thấy mọi chuyện đều không có vấn đề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dai-gia-toc-ban-tinh-ca-cua-vuong-tu/996838/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.