Ly thứ tư, cô cắn cánh môi, ánh mắt lạc lõng.
“Abby, hãy nghe anh nói, anh cưới cô ta chỉ vì mảnh đất kia thôi, rất nhanh anh sẽ ly hôn với cô ta, ngoan, bảo bối, chờ một chút, em sẽ trở thành nữ chủ nhân của nhà họ Lưu”
Ly thứ năm, khóe mắt cô, một giọt nước mắt trong suốt, lóe ra tia bi thương, chợt lóe rồi biến mất.
“Mạt Mạt, đứa trẻ ngoan, Cô Nhi Viện không thể nào kinh doanh nữa, bà nội cũng không còn khoẻ, khế đất này giao cho con, con phải giữ cho tốt.”
Ly thứ sáu cô mới vừa nâng ly rượu lên, sau lưng liền có một cánh tay vòng qua, đặt một ly rượu màu lam nhạt ở trước người của cô trên quầy bar.
Quay người lại, là một người con trai trẻ tuổi rất tuấn tú, cười nói với cô: “Mặt trăng màu lam, thử xem.”
Không hỏi mục đích đến của đối phương, mặc kệ lai lịch chén rượu này, Tô Mạt nâng ly rượu lên uống một hớp.
“Cô” Lần đầu tiên Quý Thần Hi không biết giao tiếp với con gái như thế nào.
Cô gái này thực kỳ quái, cô ấy không nên xuất hiện ở nơi này, ít nhất, không nên dùng loại trạng thái này xuất hiện ở đây. Cô ấy nên lạnh lùng nở rộ ở trong đám người, mà không phải thê lương uống say mê mang. Cho nên, anh không biết nên dùng đề tài gì để tiếp tục.
“Anh tên gì.” Tô Mạt cầm ly rượu thứ sáu của tối nay, ánh mắt tự do nhìn Quý Thần Hi.
“Quý Thần Hi” Anh nói ra tên của mình.
Người đàn ông này thật xuất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dai-gia-toc-ban-tinh-ca-cua-vuong-tu/996873/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.