‘Chính là tò mò mà …’ Liên Kiều chỉ tay vào đầu hiệu trưởng, nói thẳng: ‘Hiệu trưởng mang tóc giả, thật kỳ lạ!’
‘Cái này …’ Hiệu trưởng bị cô vạch trần, không khỏi ngượng ngùng, mặt đỏ đến mang tai.
Đầu của ông đúng là kiểu đầu “sân bay” điển hình, vì để duy trì hình tượng hiệu trưởng của một trường đại học danh tiếng, bất đắc dĩ ông phải mang tóc giả, không ngờ nha đầu này vừa nhìn đã nhận ra.
‘Liên Kiều, không được làm rộn!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước tuy rất muốn cười nhưng vẫn cố nén xuống, vội vàng kéo Liên Kiều trở về, nhã nhặn nói với hiệu trưởng: ‘Thật ngại quá, hôm nay bàn đến đây thôi, chúng tôi xin cáo từ trước!’
‘Được, được! Đi thong thả!’ Hiệu trưởng đích thân tiễn hai người ra cửa.
Nha đầu này … sau này chắc chẳng để cho ông có một ngày thoải mái rồi.
***
Đây là một buổi dạ hội từ thiện vốn rất phổ biến trong giới thượng lưu, ở đây, làm từ thiện chỉ là một cách để đánh tiếng, quan trọng hơn là đây nơi có thể đánh giá địa vị xã hội của những nhân vật của cả hai giới kinh doanh và chính trị.
Khách đến tấp nập, dạ tiệc này vừa long trọng lại khá là kén chọn khách mời.
Long trọng là bởi vì khách đến tham gia buổi dạ tiệc này đều là những nhân vật hàng đầu của cả hai giới thương nghiệp và chính trị, khắp nơi đèn hoa rực rỡ, y hương tấn ảnh, muôn hồng nghìn tía.
Kén chọn khách mời là nói về việc khống chế số lượng khách mời, đa số người được mời tham
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dai-tai-phiet-gap-go-nhan-vat-lon-hang-ty/1379381/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.