Chương 15: Im hơi lặng tiếng Nàng vuốt lại mái tóc đen nhánh của mình, mấy sợi tóc con dán trên má phải, nhiễm một tầng mồ hôi. Lộ Tây Trán đứng dậy, hít sâu một hơi, quay trở lại nằm trên giường. Nàng ngửa người nhìn trần nhà, bờ môi hơi tái, hai gò được phủ một tầng vàng nhạt bất thường, tay phải siết chặt ga giường, đốt ngón tay trắng bệch. "Kiều." Nghe tiếng gọi, Kiều Ỷ Hạ nhanh chóng mở cửa đi vào. Nhìn Lộ Tây Trán yếu ớt nằm trên giường, cô tiến đến gần, cầm theo ly nước muối nhạt vừa mới nấu. Lộ Tây Trán sốt cao, uống nước muối sẽ giúp cơ thể hạ nhiệt. "Lộ giáo sư, tôi xin lỗi." Xin lỗi vì đã mặc áo khoác của cô, hại cô vì vậy mà bị cảm, phát sốt. Lộ Tây Trán hơi hé mắt, nhìn ly thủy tinh trong tay cô, cố gắng nhỏm người ngồi dậy, dựa vào đầu giường, cố sức để mình không lộ ra hơi thở yếu đuối trước mặt Kiều Ỷ Hạ. Nàng vươn tay về phía Kiều Ỷ Hạ, tiếp nhận ly thủy tinh của cô, cúi đầu uống vài ngụm, sau đó ngẩng đầu nói với cô: "Chuyện này không liên quan đến cô." Lộ Tây Trán đặt cái ly lên tủ đầu giường, nhàn nhạt nói: "Đi đi, không cần vì tôi mà làm chậm trễ chuyện lớn." Đối với khả năng suy đoán như thần của Lộ Tây Trán, Kiều Ỷ Hạ đã quen rồi, cô cũng chỉ lắc lắc đầu nói: "Tôi đã nói với đội trưởng Thạch rồi, hôm nay không đến đó." "Kiều, không nên quên cá cược của chúng ta." Nàng chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dieu-bach-lo-vi-yen/2962250/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.