Chương 49: Ung dung hoa quý Trong tay mỗi người đều cầm theo một đồng hồ bấm giây, cùng nhau quy định một quãng thời gian ví dụ như 20 giây, sau đó cùng nhắm mắt lại tính toán thời gian. Đến khi mở mắt ra, dựa theo tính toán trong lòng, ấn nút dừng. Trước đây lúc rảnh rỗi Thạch Vi cũng hay lôi cấp dưới ra tỉ thí trò này, chẳng qua trò đếm giây này có yêu cầu kĩ năng và sự tập trung rất cao, chỉ cần thất thần một lát thì sẽ không thể khống chế được thời gian. Thời gian càng dài, sự tập trung của con người càng lơ là, xác suất thành công càng thấp. Kiều Ỷ Hạ nhìn Lộ Tây Trán đang siết chặt bàn tay cầm đồng hồ đến lộ ra khớp xương trắng bệch, không khỏi ôn nhu hỏi: "Làm sao vậy? Thân thể không thoải mái sao? Không thoải mái thì nghỉ ngơi sớm một chút, có được không? Nhưng Lộ Tây Trán lại hít sâu một hơi, nói: "Bắt đầu đi." Nàng sẽ không lùi bước, vô luận có bao nhiêu sợ hãi cũng sẽ không lùi bước. Kiều Ỷ Hạ có thể chiến thắng nhược điểm sợ độ cao của mình, cùng nàng đứng trên vòng quay nhìn xuống mặt đất, nàng cũng nhất định có thể làm được. Với người bình thường khi muốn chơi trò này sẽ đếm đầu ngón tay, mô phỏng tần suất chuyển động của kim giây, hoặc là gõ ngón tay lên mặt hay khuỷu tay. Nhưng mà Kiều Ỷ Hạ lại không cần, cô có sự nhạy bén tuyệt vời với thời gian, đây cũng là nguyên nhân vì sao mới còn ít tuổi mà cô đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dieu-bach-lo-vi-yen/2962284/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.