Chương 54: Bước chậm trên tuyết Bị Kiều Ỷ Hạ nhìn đến xấu hổ, Lộ Tây Trán lạnh giọng ra lệnh cho cô: "Thả tôi ra!". Kiều Ỷ Hạ lại bướng bỉnh không động, càng lúc càng ôm chặt nàng hơn nữa, Lộ Tây Trán khó thở: "Đây là trường học, trước mặt người khác ôm ôm ấp ấp còn ra thể thống gì, có chuyện gì về nhà rồi nói." Bầu trời đầy tuyết cực kì lãng mạn, bông tuyết trắng thuần dính trên lông mi Lộ Tây Trán, như một cánh bướm đang nhẹ nhàng nhảy múa. Kiều Ỷ Hạ không cách nào không thừa nhận, người càng a dua nịnh hót cô thì cô càng không thèm đoái hoài, chỉ có loại người lúc xa lúc gần như Lộ Tây Trán mới có thể k*ch th*ch h*m m**n chinh phục của cô, làm cho cô nhịn không được mà đến gần nàng. Kiều Ỷ Hạ chậm rãi buông nàng ra, Lộ Tây Trán lấy cây dù trong tay Kiều Ỷ Hạ. Cây dù mà cậu trai kia tặng có màu đen tinh khiết, giữa bầu trời tuyết trắng xuất hiện một chấm màu đen, xen lẫn vào nhau, nhìn từ đằng xa giống như một bức tranh sơn thủy, tràn đầy hơi thở văn nghệ. Kiều Ỷ Hạ đi phía trong, Lộ Tây Trán đi phía ngoài, nàng không mang bao tay, một tay cầm dù, hơi nghiêng dù về phía trước nhằm che chắn bớt bông tuyết. Dù không lớn, khó tránh khỏi lộ người ra bên ngoài, mà hiển nhiên, Lộ Tây Trán sẽ nghiêng dù về phía Kiều Ỷ Hạ nhiều hơn. Từ góc nhìn của người bên ngoài mà nói, Lộ Tây Trán là người cầm dù, nhưng cũng có vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dieu-bach-lo-vi-yen/2962289/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.