Chương 75: Em phải đi rồi Một bên khác, nhóm người của tổ BAU (bộ phận phân tích hành vi FBI) và Mavis đang cau mày xem băng ghi hình lúc bắt Jesse về quy án vào mười năm trước. Mỗi một biểu lộ trên gương mặt hắn đều rất dữ tợn, thỉnh thoảng còn cười lớn. Mỗi một câu của hắn đều tràn đầy oán hận với cuộc sống bất công, oán hận toàn bộ thế giới này.
"Ngay lúc bom phát nổ, cô bé kia đã rơi nước mắt, các người có biết không, cô ta rơi nước mắt!". Jesse cuồng loạn cười ha hả, "Thiên tài? Kì thật cô ta cũng giống như tôi mà thôi, đều là kẻ thất bại!"
Một thành viên trong tổ đẩy đẩy mắt kính của mình, hắn rất trẻ tuổi, là tiến sĩ vừa mới tốt nghiệp ở Princeton: "Từ sau khi Jesse bị cướp mất hào quang, sự b**n th** vốn yếu ớt trong lòng hắn đã hoàn toàn vặn vẹo rồi. Hắn bắt cóc cô ấy không phải vì muốn làm hại cô ấy, mà là muốn cô ấy tận mắt chứng kiến thất bại của bản thân, dựa vào đó hắn sẽ đạt đường cảm giác ngang hàng trong lòng mình. Trên tâm lý học, hiện tượng tâm lý này của Jesse gọi là "lạm phát bản thân", đa số những người mắc phải chứng này đều là những người có tâm lý tự ti rất mạnh."
"Bây giờ thứ chúng ta cần biết chính là vụ nổ năm đó rốt cuộc có liên quan gì đến tiến sĩ hay không?" Tổ trưởng nói.
"Không, chuyên này không có khả năng." Mavis giành trước nói, "Cho dù có liên quan thì nhất định cũng là do Jesse uy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dieu-bach-lo-vi-yen/2962310/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.