Chương 82: Tự mình hủy diệt "Tôi là bạn của Giang tổng." Khóe miệng Chu Mộng Điệp cuối cùng cũng cong lên một vòng ý cười, đây không phải là nụ cười trêu đùa, cũng không phải cười châm chọc, mà gần như là cười vui mừng, giống như cô đã chờ câu nói này rất lâu rồi. Nụ cười chân thành như vậy không thể nào ngụy trang được, nó khác với nụ cười có mục đích. Nụ cười vui vẻ xuất phát từ nội tâm thì sẽ khiến khóe miệng cong lên, đôi mắt cong thành hình vầng trăng, mà nếp nhăn nơi khóe mắt cũng sẽ tiết lộ thành ý trong lòng đối phương. "Đi vào phòng với tôi." Chu Mộng Điệp nắm tay cô, giống như sợ cô sẽ chạy mất, không để ý bất kì người nào ngăn cản, xoay người đi về phòng. "Tiểu Điệp...." Vẻ mặt của Chu Mộng Hồ hơi đau khổ, đứng yên tại chỗ, Hứa Gia Trình tiến lên kéo cô ta, phòng cô ta ngã sấp xuống. Sau khi về phòng, Kiều Ỷ Hạ phát hiện Chu Mộng Điệp cẩn thận từng chút một khóa trái cửa, còn ghé vào cửa nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, sau đó mới dò dẫm bước lại ngồi xuống giường. Trong phòng không có hình kết hôn, ở trên tủ đầu giường chỉ bày biện vài khung hình chụp chung cùng chị gái và chồng của mình, phía bên kia của tủ thì không phải là hình của Chu Mộng Điệp mà là hình chụp một mình Chu Mộng Hồ. Nhớ đến hành động ôm lấy Chu Mộng Hồ theo bản năng của Hứa Gia Trình, Kiều Ỷ Hạ nhíu nhíu mày. "Rốt cuộc tôi cũng chờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dieu-bach-lo-vi-yen/2962317/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.