Chương 91: Tiểu lí tàng đao Đại học F rất lớn, còn nhớ khi Ỷ Huy chưa ra đời, ba Kiều đã từng dẫn Kiều Ỷ Hạ đến đại học F, đi tham quan tất cả những nơi tràn đầy tình thơ ý họa ở đại học này. Nó không hùng vĩ tươi đẹp, cũng không tráng lệ, chỉ có ngói đỏ tường trắng chất phác, nhưng lại khiến cho bao thế hệ học trò đều hướng tâm đến, xem việc tiếp nhận được giáo dục ở đại học F là mục tiêu phấn đấu thời học sinh. Con gái buộc tóc đuôi ngựa đơn giản, trong ngực ôm sách giáo khoa, trên mặt là nụ cười tự tin. Cha của Kiều Ỷ Hạ từng hi vọng hai chị em bọn họ có thể thuận lợi thi đậu trường cũ của ông, nhưng cuối cùng lại không có ai thực hiện nguyện vọng này. Đi xuyên qua Hi Viên, Yến Viên, nhìn nước chảy róc rách dưới chân cầu nhỏ, dường như cô nhìn thấy được thanh xuân của cha mình. Phụ đạo viên của Chu Mộng Hồ đã qua tuổi năm mươi, là một dì phúc hậu, thoạt nhìn vô cùng hòa ái, tên là Vương Yến. Bây giờ bà đã không còn là phụ đạo viên nữa, Kiều Ỷ Hạ tìm được bà ở thư viện. Vương Yến nhìn thấy cô thì có chút lúng túng, sau đó mới biết được, hằng năm có rất nhiều sinh viên đã tốt nghiệp quay về trường thăm giảng viên, nhưng không biết sao mà trí nhớ của bà không tốt, nhiều sinh viên trở về bà thường xuyên nhớ nhầm. Lúc vừa mới thấy Kiều Ỷ Hạ bà còn tưởng cô là sinh viên đã tốt nghiệp, nhưng thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dieu-bach-lo-vi-yen/2962326/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.