Chương 113: Vô cùng cố chấp Thẩm Linh Sam thấy thế, đeo kính râm, nói với Giang Hạ Qua một câu, xoay người muốn rời đi. Không biết tại sao, Lam Tuyết Ngô rất sợ người phụ nữ mới chỉ gặp qua hai lần này, cũng không phải là ý nghĩ sợ hãi đơn thuần, mà là loại sợ hãi không thể kiềm chế được. Loại sợ hãi này không giống như Lộ Tây Trán chỉ đứng xa xa mà nhìn, Thẩm Linh Sam là san hô trong đêm tối, bề ngoài nhìn như vô hại, khuynh đảo hàng vạn người hâm mộ, nhưng đáy mắt lại kín kẽ, chôn giấu rất nhiều tâm sự do dự, bất hiện sơn bất lộ thủy ( không lộ tài năng ) nhưng không che được lòng dạ cùng sự thông minh của cô. Lam Tuyết Ngô sợ cô, rất sợ.
Giang Hạ Qua nắm chặt tay cô, ở bên tai cô nói nhỏ gì đó, Thẩm Linh Sam khẽ gật đầu, đi ra ngoài, Lam Tuyết Ngô nhìn theo hướng cô rời đi, hình như là bãi đỗ xe.
"Đi thôi, Tuyết Ngô, đến quán cafe ngồi một lát."
Lam Tuyết Ngô chống cằm dùng muỗng nhỏ khuấy cafe, không tập trung.
"Em thích cậu ấy, vì sao lại không cố gắng, ngược lại còn đẩy cậu ấy về phía chị?" Giang Hạ Qua trang điểm kiểu khói nồng đầm, giống như Yêu Cơ xinh đẹp trong tòa thành phố này. "Tình yêu tốt, không phải là nhượng bộ, càng không phải là tác thành. Huống chi, em không có cách nào tác thành chị với Lưu Sâm, bởi vì chị đối với cậu ấy, không có bất kì tình cảm nào ngoại trừ tình bạn bè."
Lam Tuyết Ngô hơi hé
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dieu-bach-lo-vi-yen/2962348/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.