Chương 116: Mặc người định đoạt "Chị." Lam Tuyết Ngô khôi phục tinh thần từ trong mạo hiểm lúc nãy, lập tức trở nên vui vẻ, bàn tay của cô bị Kiều Ỷ Hạ nắm chặt lấy, nói: "Như bây giờ, cảm giác giống như quyển tiểu thuyết trinh thám mà lần trước em đọc nha. Tên là gì nhỉ, đúng rồi, là "Án mạng trên chuyến tàu tốc hành Phương Đông", bây giờ chúng ta bị nhốt ở chỗ này, vào không được ra không được, thật sự rất giống "Bão tuyết sơn trang", đúng là có chút sợ." Mạnh Lưu Sâm đi bên người Lộ Tây Trán, giống như một vệ sĩ, nói: "Đừng nói là bão tuyết, cho dù là vũ trụ diệt vong, có chị của anh ở đây, em không cần phải sợ." "Dừng, anh Lưu Sâm, những lời này nên để em nói mới phải. Anh không nên xem thường chị của em, chị ấy không kém chị Lộ chút nào đâu." Có Mạnh Lưu Sâm và Lam Tuyết Ngô ở đây, thật ra cũng có thêm vài phần vui vẻ, bốn người không giống như đi thám hiểm, mà giống như đi du lịch. Sơn động rất dài, uốn lượn khúc chiết, giống như đi thế nào cũng không thể đến cuối động. Đi tới đi lui, cuối cùng lại giống như đang lòng vòng cùng một chỗ. Bỗng nhiên. "A!" Tiếng thét này không phải đến từ Mạnh Lưu Sâm, cũng không phải Lam Tuyết Ngô, càng không phải từ Lộ Tây Trán, mà là từ chỗ Kiều Ỷ Hạ. Nghe tiếng, Lộ Tây Trán đang đi thẳng một đường phía trước đột nhiên dừng thân mình, bước nhanh vài bước chạy đến ôm lấy Kiều Ỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dieu-bach-lo-vi-yen/2962351/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.