Chương 137: Chỉ cần cậu muốn Gió lạnh tàn sát bốn phía, nhưng không khí năm mới ở thành phố này vẫn không vì thế mà giảm bớt. Mấy cụ già đầu đội mũ lông xù bán đồ chơi bằng kẹo đứng ở đầu đường, khóe mắt đuôi lông mày đều là vui vẻ, trong tay họ nắm chặt sợi sây bông, bong bóng đong đưa trong gió, hoan thanh tiếu ngữ, một mảnh an bình và ấm áp. Lộ Tây Trán đắm mình trong đó, nếm trải những chuyện này, rồi lại bị những chuyện này làm cho chán ghét, nàng giống như một quần chúng thờ ơ lạnh nhạt, nhìn những người xa xa kia đang hòa thuận vui vẻ ở bên nhau, thưởng thức thứ gọi là năm mới trong mắt bọn họ. Ngăn cách một cánh cửa, nàng chợt nghe thấy bên trong truyền ra tiếng khóc, mãi cho đến lúc hình ảnh Mạnh Lưu Sâm rúc trong góc tường đập vào đáy mắt nàng, nàng mới chợt nhận ra, hóa ra nàng vẫn luôn đặt đứa em trai có một nửa huyết thống giống nhau này trong lòng mình. Mặc dù đã từng không dưới một lần chỉ trích cậu không có tiền đồ, không biết cầu tiến, nhưng nếu như người mình thật sự quan tâm rơi nước mắt trước mặt mình, thì bản thân sao có thể không có nửa phần đau lòng nào được. Cậu giống như một đứa trẻ đáng thương bị cha mẹ phê bình, khóc đến sưng đỏ hai mắt, đầu tựa vào lòng nàng, cả dáng người cao cao cũng gục xuống, nhất thời không còn chút khí phách nam nhi nào, yên tâm an lòng khóc lớn, càng lớn hơn lúc nãy. Lộ Tây Trán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dieu-bach-lo-vi-yen/2962372/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.