Chợt nhớ đến Đoàn Thu Nương, Đường Thượng Thanh vội vàng quay lại.
Vút!
- Sư phụ!
Chàng dừng lại vừa kịp lúc Đoàn Thu Nương từ bí đạo nhảy lên.
Chàng biết nàng lầm tưởng bóng nhân ảnh của chàng là sư phụ nàng nên vội đánh tiếng:
- Là huynh đây! Đoàn muội không sao chứ?
Không đáp, nàng đưa mắt kiếm tìm:
- Sao không thấy gia sư, Đường huynh?
Chàng tìm cách trấn an nàng:
- Lão ác ma không giết mà chỉ đưa lệnh sư đi. Theo huynh, tính mạng của lệnh sư vẫn chưa đến nỗi nào.
Nàng hốt hoảng:
- Lão đưa gia sư đi đâu?
Chàng cười gượng:
- Lối xuất nhập đã bị lão phong bế, huynh làm sao biết được lão định đưa lệnh sư đi đâu.
Nàng đến bây giờ mới phát hiện có khối đá án ngữ ngay phía trước:
- Khối đá này là do lão lăn vào ư?
Chàng ngạc nhiên:
- Vậy lúc Đoàn muội và lệnh sư đi vào, tảng đá này chưa hề phong bế lối xuất nhập sao?
Nàng cố nhớ lại:
- Lối đi không hề bị phong bế. Còn tảng đá này, muội nhớ ra rồi, nó chỉ nằm cạnh đó thôi.
Chàng hoang mang:
- Lạ thật! Chính tai huynh nghe lão hăm dọa lão sẽ tìm cách không cho huynh thoát khỏi nơi này. Đáng lý lão phải dùng đến tảng đá rồi mới phải.
Đoàn Thu Nương hoài nghi:
- Hoặc giả vì quá vội nên lão quên? Rõ ràng khi muội và gia sư phát hiện nơi này, lối xuất nhập vẫn rộng mở.
Ngẫm nghĩ một lúc chàng vỡ lẽ:
- Huynh hiểu rồi!
- Sao?
- Một là lão tin huynh không thể vượt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-dong/386286/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.