Lâm Miên gặp được Tạ Đình vào năm cậu 21 tuổi.
Năm ấy, một người anh hàng xóm của cậu, Trương Diên đã rời quê lên thành phố làm ăn từ lâu trở về thăm nhà, mang theo phong quang vô hạn, mặc đồ hàng hiệu lái xe xịn, không còn dáng vẻ quê mùa khi còn ở thị trấn nhỏ ngày nào, lắc mình biến thành dáng vẻ tinh tế xa hoa của người thành phố, ai ai cũng ngưỡng mộ. Lâm Miên nghèo khổ hai mươi năm thấy thế trong lòng không khỏi rục rịch, đồng ý cùng Trương Diên đến thành phố A, lúc này mới biết anh ta ở đây làm trong một club, được người ta bao nuôi.
Lâm Miên cũng từng gặp đại gia kia, hơn bốn mươi tuổi, có chút già, bụng to như cóc ghẻ, nhìn rất khó coi. Vậy mà Trương Diên lại nghe lời hắn răm rắp, chỉ cần làm nũng trước mặt hắn là đã thu được một khoản không nhỏ.
"Trên thế giới này đàn ông chết tiệt gì đó đều không xứng có được chân tâm của, chỉ có tiền mới là thật." Trương Diên đứng trên ban công hút thuốc, lời nói ra rõ ràng vô cùng tiêu sái nhưng sắc mặt lại có chút cô đơn.
Sau này hỏi thăm người trong club mới biết, bạn trai cũ của Trương Diên chia tay xong liền cuỗm hết tiền của anh ta, bắt đầu từ lúc đó, Trương Diên không còn tin tưởng vào đàn ông nữa, bị người ta bao dưỡng, một lòng hướng về tiền bạc làm mục đích sống.
Lâm Miên được Trương Diên giới thiệu vào làm trong club, lúc đó cậu vẫn còn là một thiếu niên rụt rè, cẩn thận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-duong-dao-duc-nghe-nghiep-cua-the-than/424844/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.