Nhưng sau đó thì lão nương vội vàng kéo tay Khúc Hồ rời đi ngay, Nguyệt Vân mỉm cười nhàn nhạt vẫy tay 2 người họ, ra đến bên ngoài thì lại đụng phải Bá Tông, nam tử này không nhìn ra lão nương, nhưng Khúc Hồ cũng cúi đầu chào hắn làm hắn có chút bất ngờ, nhìn không ra cô nương vừa cúi chào hắn tuy nhìn thì có chút quen mắt. Nguyệt Vân xuất thân từ phái Bồng Lai, nhưng do nàng ta phạm lỗi cấm kị phản bội lại môn phái nên bị trục xuất khỏi sư môn, sau đó đi khắp nơi và học hỏi được những loại võ công không chính thống nên dẫn đến xuất huyết và bị nội thương rất nặng, đúng lúc đó Bá Tông có mặt giải nguy kịp thời, hắn ra tay cứu lấy nàng và chăm sóc nàng tới khi hoàn toàn bình phục lại võ công nhưng Nguyệt Vân không thể nào truy vấn ra được thân thế thật sự của hắn. Nguyệt Vân luôn đi theo hắn kể từ lúc đó cho đến tận bây giờ, bạn của Bá Tông cũng là bạn của nàng, kẻ thù của Bá Tông cũng là kẻ thù của nàng.
Lão nương và Khúc Hồ lại tiếp tục lên đường, nhưng khi đi ngang qua một cánh rừng thì đột nhiên lão nương giơ tay ra dấu cho ngựa Ô Vân của Khúc Hồ đang cưỡi ngừng lại, Khúc Hồ có chút loạng choạng khi bị dừng lại bất ngờ, lão nương quay lại nhìn cô và nói :
-Nấp đi, khi nào thấy lửa đỏ bay lên từ giữa rừng thì con hãy đi tiếp về hướng mặt trời mọc.
-Nương đi đâu ? Con sợ ở một mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-giang-the-co/2116926/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.