Đang chần chừ không biết có nên ra hỏi ngay không vì sau khi đám người kia bỏ chạy hết thì trông người thanh niên này rất mệt nhọc, nhưng phải mạnh dạn lên thôi, Khúc Hồ định bước ra thì đột nhiên trên đầu cô có vệt tối mới bay qua, cô vội nhìn lên ngay và thấy một cô gái bay ngang qua rồi lại xoay vài vòng tròn trước khi chân tiếp xúc với mặt đất, đúng là gây ấn tượng cực mạnh, cô gái đó cũng rất đẹp trong bộ y phục thời xưa, trên lưng cô ấy còn đeo thêm cả một cây đàn cầm rất đẹp. Khúc Hồ tự nhủ sau khi về đến nhà thì cô nhất định sẽ tìm hiểu về bộ phim này và phải theo dõi từng tập mới được. Cô gái ấy đưa tay chạm vào vết thương trên áo thanh niên kia, ánh mắt vô hồn nói :
-Sao chàng không chết đi ?
-Ta không phải người nhu nhược, Nguyệt Vân.
Khúc Hồ không có ý định phá rối cuộc hội thoại này nhưng cô cần phải về nhà ngay trước khi mọi người lo lắng, cô bước nhẹ ra, nhưng khi cô vừa bước được 1 bước thì đã nghe tiếng kiếm được rút ra từ vỏ kiếm vang lên và cô nhanh chóng bị thanh kiếm đó đưa kề vào cổ. Khúc Hồ kinh hãi, mặt cô đổ mồ hôi lạnh nhìn người thanh niên này :
-Tôi … tôi … lạc đường …
Nguyệt Vân nhẹ nhàng đi tới nhìn Khúc Hồ rồi nói :
-Tiểu nha đầu này không có võ công, là liễu yếu mà chàng cũng nỡ tay hạ kiếm sao, Bá Tông ?
Anh chàng được gọi là Bá Tông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-giang-the-co/2116933/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.