Sau khi ăn sáng cùng mẹ anh xong, anh đưa cô đến công ty. Khi xuống xe, cô khoác tay anh đi vào.
Tất cả nhân viên khi nhìn thấy cô đi cùng anh thì rất ngạc nhiên muốn biết cô là ai mà nhìn dáng vẻ anh rất ân cần chăm sóc cho cô. Nhưng hình như họ nhận thấy sự khác thường ở cái bụng cô.
Hai người vào thang máy khuất tầm mắt của nhân viên, cô nắm chặt tay anh hỏi:
"Hôm nay chị ấy... Có đi làm không anh? "
Anh cúi đầu nhìn cô ánh mắt sủng nịnh cưng chiều:"Có! "
Cô hơi hồi hộp không biết lát nữa gặp cô ta cô có thể làm được gì. Cô luôn yếu thế trước cô ta, nếu không phải có anh và mẹ anh che chở thì cô hẳn chẳng phải đối thủ của cô ta.
Ting...
Thang máy mở ra, anh từ từ đợi cô cùng bước ra, bàn tay cô xoa xoa cái bụng bầu của mình. Hai người bước ra, nhưng do anh to lớn che chắn cô. Lúc này cô ta đã đến công ty ngồi vào bàn đợi anh, thấy anh thì vui vẻ chạy lại khoác tay anh:
"Ngụy Tôn anh đến rồi à?"
Nụ cười trên gương mặt cô ta chợt tắt khi đụng phải ánh mắt mỉm cười của cô. Lòng cô có chút khó chịu khi cô ta thân thiết với anh, nhưng cô phải làm ra vẻ bình thường:
"Em chào chị... Tịch Văn! "
Cô ta đứng đơ người nhìn cô, có vẻ có thai vẫn không làm cô xấu đi mà ngược lại rất mặn mà quyến rũ, ả càng thêm không hài lòng khi lời chào của cô có nhấn mạnh tên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-hau-gai-len-lam-ba-chu/546978/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.