"Mẹ ơi... Mẹ tha cho con con... Con không cố ý... Mẹ ơi... Mẹ... "_ả bò tới ôm lấy chân mẹ anh than khóc.
Mẹ anh đứng nhìn ả ta không chút thương xót lạnh lùng bảo người hầu:
"Bắt cô ta giam vào nhà kho chờ Ngụy Tôn về xử lý. "
"Không mẹ ơi... Mẹ tha cho con đi... "_ả ta bị hai tên bảo vệ lôi đi tiếng la mỗi lúc một nhỏ dần.
Mẹ anh thở dài mệt mỏi bước vào nhà trong, bà đi đến sofa ngã người ngồi. Quản gia đi lại rót nước cho bà:
"Chị! Uống đi!"
"Ta không ngờ là con bé lại là người như vậy, bấy lâu nay ta thương nó vì cho rằng nó bị hất hủi nên sinh hư nhưng không ngờ lại ra hư hỏng thế này. "
"Chị à còn nhiều chuyện rất khinh khủng nữa đó! "_quản gia nhìn mẹ anh dùng ánh mắt nói.
Mẹ anh quay mặt nhìn quản gia nghi hoặc, quản gia đi lại cúi đầu nói nhỏ bên tai. Ly trà trên tay bà rơi xuống vỡ thành từng mãnh:
"Ngụy... Ngụy Tôn biết không? "
"Dạ biết rõ! Nhưng vẫn cố dung túng cho cô ta! "
"Đê tiện còn dám đi ngoại tình làm xấu mặt Ngụy gia ta, ta thật không thể tha thứ mà. "
Quản gia thấy mẹ anh mệt lên cơn đau tim đi lại hộp thuốc lấy thuốc cho bà.
"Chị thuốc nè! "
"Tức chết... Tức chết mà... Đưa ta đến kho ta sẽ tự xử vụ này. "
[...]
Anh ở bệnh viện làm thủ tục xuất viện cho cô. Cô ngồi trên giường xoa bụng nhìn anh:
"Anh này em vui quá! Em có con rồi! Em không nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-hau-gai-len-lam-ba-chu/546992/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.