"Lẽ ra em phải bật máy sưởi trước rồi mới giúp anh tắm, nhưng vừa rồi tay em không rảnh, anh chịu khó một chút được không?" Việc tắm rửa phần lớn là do hộ lý làm, nhưng lần này, Trình Hàng Nhất lại có chút lóng ngóng.
Chủ yếu là hôm nay Từ Khai Từ cứ như không có xương, liên tục trượt xuống. Nếu không phải Trình Hàng Nhất cố sức giữ chặt, có lẽ cậu đã sớm ngã xuống đất rồi.
"Không sao,em làm sao cũng được." Chỉ là lúc đầu nước hơi lạnh, khiến Từ Khai Từ có chút bất ngờ, còn lại thì cậu chẳng bận tâm gì nữa.
Tắm kiểu này thật sự không dễ giúp cậu sạch sẽ, Trình Hàng Nhất đành bất lực gọi cậu: "Anh, anh cố giữ tinh thần tỉnh táo một chút, ngồi yên được không? Dựa vào lưng ghế, để em thắt đai cho anh, nếu không em không thể cởi tất cho anh được... Tất của anh cũng ướt rồi."
Từ Khai Từ nhắm mắt khẽ gật đầu, coi như đồng ý.
Bình thường, dù có lúc không kiểm soát được, nhưng hiếm khi nào cậu lâm vào cảnh thảm hại thế này. Hôm nay còn phải truyền dịch, lại bị ủ trong chăn quá lâu, khiến phần đùi trong ửng đỏ, ngay cả đôi chân vốn luôn trắng hồng cũng phủ lên một lớp sắc đỏ, nhìn mà không khỏi xót xa.
Trình Hàng Nhất không nhịn được mà thầm trách móc đám người nhà họ Từ—chẳng làm được gì ra hồn, chỉ biết gây thêm phiền phức.
Bình thường dù là tự mình hay có hộ lý chăm sóc, Từ Khai Từ lúc nào cũng gọn gàng sạch sẽ, vậy mà chỉ qua một cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-khai-tu-bat-thien-quang-nien-hau/2708767/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.