“Bởi vì ngài với tôi mà nói cũng không quan trọng.”
Đời trước, bọn họ không phải bạn bè đơn thuần, cũng không phải người yêu chân chính, bọn họ gặp mặt sẽ hôn môi, sẽ làm hết mọi thứ giữa những đôi tình lữ nên làm.
Nhưng khi không thấy mặt nhau bọn họ chính là những người xa lạ.
Thanh niên bên ngoài lạnh nhạt mà đóng cửa, không muốn nói thêm bất kì câu nào nữa, cũng không quay đầu lại mà hướng tới ký túc xá đi đến.
Cánh tay cứng còng của người đàn ông bên trong xe nhẹ nhàng buông lỏng, hắn chậm rãi gục đầu xuống, vài sợi tóc mái khẽ rũ trên đôi mày kiệt ngạo, bàn tay dùng sức nắm chặt đến mức xương ngón tay trở nên trắng.
Hắn không dám hỏi vì sao lúc ấy thanh niên uống lại ôm hắn, cõi lòng mang ý cười chứa đầy tình yêu kêu tên của hắn.
Hắn không dám tưởng tượng thanh niên nhìn hắn thành ai đó, không dám tưởng tượng có phải hay không lúc thanh niên choáng váng trong cơn say, nhìn bộ dáng mơ hồ của hắn, mới phục hồi tinh thần mà kêu ra tên của hắn.
Hắn tình nguyện lừa mình dối người, như một kẻ chết đuối cố huơ tay nắm được khối lục bình cuối cùng, hy vọng xa vời bắt lấy một chút tình yêu của thanh niên.
Lừa hắn cũng tốt, hắn tự lừa chính bản thân mình cũng tốt.
Người đàn ông suy sụp, chậm rãi buông túi dược trong tay, nở nụ cười tự giễu.
Tài xế ở trước mặt sợ tới mức không dám thở mạnh một chút, đợi hơn nửa ngày, hắn mới nghe được người đàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-la-trang-hom-nay-cung-rat-nao-nhiet/2869563/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.