Nửa giờ sau, tất cả người máy thông minh đầu tròn trong nhà đều bị móng mèo cào "coong coong", con mèo trắng như tuyết kia mới nhẹ nhàng nhảy lên bậu cửa sổ, từ từ phơi mình dưới ánh mặt trời.
Tiếng còi khe khẽ vang lên, con mèo ta vểnh tai, cảnh giác nhìn ra ban công bên dưới cửa sổ.
Dường như nó nhìn thấy gì đó, mèo ta nhanh nhẹn nhảy xuống ban công, chỉ để lại người máy thông minh ngơ ngác nhìn theo bóng dáng mèo khuất sau ban công.
Trần Tê ở biệt thự riêng, dưới lầu một người đàn ông mặc đồ rằn ri đứng đó, ngồi xổm xuống v**t v* đầu mèo.
Yến Hoàn hài lòng nhìn trộm con mèo từ nhà Trần Tê lẻn ra đang dụi đầu vào cổ tay hắn, sung sướng thì thầm: "Mày ở bên cạnh em ấy phải ngoan một chút, biết chưa?"
Mèo con kêu meo một tiếng dịu dàng, nghiêng đầu nhìn người đàn ông đang ngồi xổm trên đất, ngơ ngác gật đầu.
Người đàn ông tiếp tục lẩm bẩm: "Mày cũng không được chọc em ấy giận, biết không?"
Mèo con l**m l**m cổ tay hắn, người đàn ông ngồi xổm trên đất, móc từ trong ngực ra gói thức ăn cho mèo, đổ mấy viên vào lòng bàn tay, nhìn mèo ta dụi dụi đầu xù xù ăn thức ăn trong lòng bàn tay.
Người máy thông minh đầu tròn đuổi theo ra sau cảnh giác nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, người đàn ông nghiêng đầu nhìn người máy thông minh cảnh giác phát ra tiếng cảnh cáo sắc nhọn với mình, hơi nhướng mày.
Hắn đứng lên, búng trán người máy đầu tròn nói: "Con mèo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-la-trang-hom-nay-cung-rat-nao-nhiet/2869615/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.