Nghe những lời của Tiểu Vũ, Mã Lan và những người khác nhìn Giang Bác một cách tự hào.
Không có gì thỏa mãn hơn là tự mình làm ra một thứ gì đó mang lại lợi ích cho đông đảo quần chúng nhân dân.
Giang Bác đã làm quá nhiều việc, vì vậy anh thực sự không có nhiều cảm giác thành tựu về điều này, nhưng anh có thể cảm nhận được rằng cha mẹ và Sở Sở rất hạnh phúc, nên bản thân anh cũng vui theo, vì vậy khẽ mỉm cười.
...
Xét thấy trong nhà đã lâu không có ai thu dọn, đoán chừng tạm thời không thể ở cho nên Tiểu Vũ trực tiếp lái xe đến nhà Hiệu trưởng Tô.
Cả nhà họ Tô đã đợi ở đây từ lâu, rốt cuộc cũng thấy người trở về, cũng may hôm nay là cuối tuần và vẫn trong kỳ nghỉ hè.
Xe vừa dừng lại, Tô Bảo Cương cùng đám em trai em gái đã chạy nhanh đến mở cửa.
Nhìn thấy Giang Bác và Tống Sở trong xe, cả đám đều vui mừng hét lên: "Sở Sở, Tiểu Bác, các em cuối cùng đã trở lại!"
Tô Bảo Phương là người xúc động nhất, cô ấy ôm Sở Sở đến nghẹn ngào: "Chị nhớ em lắm, khi em không ở nhà, anh Cả luôn bắt nạt chị."
Tô Bảo Cương: "....."
Tống Sở cũng rất kích động, dù sao cũng đã hơn một năm không gặp, tuy rằng mỗi người đều có chút thay đổi, nhưng quan hệ vẫn tốt như trước.
Bọn trẻ chưa kịp hồi tưởng về ngày xưa, Tống Sở và Giang Bác đã bị bà cụ Tô ôm lấy, lớn tiếng nói: “Cháu ngoan của bà.”
Giang Bác: "....."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-60/2045100/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.