Loại thuốc nhập khẩu này xem như vẫn có chút tác dụng, sau khi Tống Sở sử dụng, đã tránh được chuyện phổi bị nhiễm trùng, nhưng sốt cao vẫn không giảm, liên tục tái phát lại.
Dựa theo lời bác sĩ nói, đứa nhỏ này trước kia khẳng định chưa từng sinh bệnh, nhìn qua cơ thể này rất tốt, nhưng một khi sinh bệnh sẽ rất khó trị.
Cơ thể con gái nhà mình Mã Lan đương nhiên hiểu rõ, nói là thân thể tốt, không bằng nói là yếu ớt.
Thời tiết vừa lạnh liền quấn chặt, uống nước cũng chưa bao giờ uống nước lạnh, được chăm sóc rất tốt.
Giang Bác ngồi đó cả đêm, Mã Lan cùng Tống Sở bảo anh đi nghỉ ngơi anh cũng không có cử động, vẫn nhắm mắt ngồi im.
Tô Chí Phong nhỏ giọng nói: "Con trai, có phải con đang nghĩ cách làm thuốc không?”
Mã Lan mang theo giọng mũi nói: "Ông nghĩ muốn điều chế liền có thể điều chế ra ngay được sao?”
Bà cũng không để ý đến Giang Bác nữa mà ngồi ở bên cạnh trông coi.
Mãi cho đến rạng sáng, Giang Bác mới mở mắt: "Giấy và bút.”
Tô Chí Phong và Mã Lan tinh thần đang không tốt, nghe nói như thế, lập tức giật mình, Tô Chí Phong lập tức tỉnh táo chạy đến phòng làm việc của bác sĩ.
—-------
Trong thời gian cấp bách như vậy, Giang Bác không thể bào chế loại thuốc an toàn tuyệt đối được.
Dược phẩm thời đại này quá lạc hậu, thậm chí còn lạc hậu hơn ngành của anh. Giang Bác phải xem xét, dựa vào trình độ y tế hiện tại có đủ điều kiện điều chế thuốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-60/2045149/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.