Cầm giấy tờ nhà và khế ước trên tay Thẩm Thiệu Thanh liền cáo từ hai người rồi trở về nhà.
Trên xe lừa bánh xe phát ra tiếng lộc cộc, chậm rì rì mà về đến Trương gia.
Từ xa Thẩm Thiệu Thanh đã nhìn thấy Trương Nhị Bảo đang đứng trước cổng chờ hắn.
Không hiểu tại sao tim hắn có chút nhói.
Thẩm Thiệu Thanh nhảy khỏi xe lừa trả 2 văn tiền cho phu xe rồi đến gần hỏi Trương Nhị Bảo: "Sao ngươi lại ra đây đứng rồi? Đã làm xong việc ta giao chưa?"
Trương Nhị Bảo vành mắt đỏ ửng nhìn Thẩm Thiệu Thanh khiến hắn chột dạ không dám nhìn thẳng vào mắt y.
Trương Nhị Bảo thấy Thẩm Thiệu Thanh né tránh mình liền hốt hoảng: "Tức phụ ta làm xong rồi.
Ngươi đi đâu ta đi đó, đừng bỏ ta lại"
"Ta không có đi đâu.
Chỉ là...ừm, được rồi lần sau sẽ dẫn ngươi theo.
Mau vào nhà thôi trời càng lúc càng lạnh rồi, ta có mua bánh về cho ngươi ăn"
Một nhà Trương gia ở sau vườn nghe thấy tiếng Thẩm Thiệu Thanh liền biết hắn đã trở về.
Ai cũng nhanh chóng làm nốt việc trên tay rồi trở lại nhà.
Trương Tam Bảo chăn vịt ở đầm nước cách nhà không xa phải đến gần tối mới trở về.
Một nhà Trương gia tuy bận rộn nhưng tâm tình lại rất tốt.
Đây đều là tương lai của bọn họ, bọn họ phải hảo hảo chăm chỉ nếu không sẽ phải quay về điểm xuất phát.
"A ba, bánh này ngon ngon" Trương Tiểu Nhu mềm mềm nói.
Vì gần đây ăn uống no đủ nên trông mấy đứa trẻ trong nhà cũng có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-mat-the-xuyen-qua-thanh-tieu-ca-nhi/2473015/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.