Giữa cuộc họp đồng quản trị, Lâm Hưng Đường nhận được một tin nhắn từ Phi Long. Ông đột ngột đứng dậy, gương mặt tối sầm lên tiếng:
- Xin lỗi mọi người. Mọi người cứ tiếp tục đi.
Lâm Hưng Đường cầm điện thoại rời khỏi phòng, mọi người nhìn theo rồi xì xầm to nhỏ. Trước giờ Lâm Hưng Đường dù có việc gì cũng không bao giờ rời khỏi cuộc họp giữa chừng như vậy.
***
Biệt thự Lâm gia:
Hai chiếc xe hơi sang trọng chạy vào khuôn viên.
Lâm Hưng Đường tức tốc đi vào trong, bảo vệ nhanh chóng đi theo phía sau ông.
Ở đại sảnh, Phi Long nhìn thấy ông cũng đi nhanh đến, hắn cúi nhẹ đầu đứng trước mặt ông, gương mặt lo lắng:
- Ông chủ, căn biệt thự đã bị lục tung, tiểu thư và Leon đã mất tích. Toàn bộ thiết bị đều bị phá hỏng. Lúc tôi về thì giúp việc bị ngất hết, lúc tỉnh lại họ nói có một nhóm người mặc đồ đen bất ngờ xông vào rồi sau đó họ bị đánh thuốc mê.
Nói đến đây hắn móc trong túi một lá thư, hai tay dâng trước mặt ông.
- Còn nữa, tôi thấy nó trong phòng tiểu thư.
Lâm Hưng Đường nghiêm nghị nhìn hắn rồi cầm lấy lá thư, đọc xong, bức thư trên tay ông đã bị vò nát rồi vứt mạnh xuống đất.
- Khốn kiếp. Lại là tên Dominic (tên có nghĩa là chúa tể)
- Dominic? Vậy có cần báo cảnh sát hay không ông chủ. Tôi sợ tiểu thư gặp chuyện.
Ông nhìn hắn có vẻ sốt ruột. Một cái hừ lạnh từ ông:
- Ngu ngốc. Ngươi đã rõ người bắt cóc là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-nhan-cua-bong-toi/328795/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.