Hôm nay anh có chút việc, có lẽ sẽ không về nhà.
Nguyệt Thiền, ở nhà ngoan nhé!
Khương Vĩ Thành đưa tay xoa đầu Túc Kỳ, nở nụ cười rất đỗi dịu dàng.
Túc Kỳ vẫn ngồi trên giường, quay mặt nhìn ra phía cửa sổ, hai mắt đờ đẫn thiếu sức sống.
Khương Vĩ Thành đi rồi, trong căn biệt thự rộng lớn lúc này chỉ còn mình Túc Kỳ và những người giúp việc.
Bà Giang có lẽ sẽ ở lại nhà nội một thời gian dài, chưa hẹn ngày về.
Trước khi rời đi, Khương Vĩ Thành còn không quên căn dặn người giúp việc, nhất định phải để ý Túc Kỳ 24/24 giờ.
Đương nhiên, những lời nhắc nhở này anh đều không để cho Túc Kỳ nghe thấy.
Khương Vĩ Thành cầm theo súng và hàng chục băng đạn, nhét vào trong cốp xe, sau đó đánh lái rời đi.
Người giúp việc phụ trách chăm sóc riêng cho Túc Kỳ là Mộng Dinh, sau khi nấu xong bữa tối liền cẩn thận đem lên phòng nghỉ.
Cô vốn dĩ không hiểu, đột nhiên ông chủ bế về một cô gái lạ hoắc, lại còn đang mang bầu, chăm sóc hết mực tận tình.
Mộng Dinh âm thầm ghen tị nhưng không dám ho he nửa lời.
- Tiểu thư, em mang đồ ăn tới cho cô!
Mộng Dinh đưa tay gõ gõ lên cửa ba tiếng, nhưng phía bên trong không hề có chút động tĩnh.
Kiên nhẫn chờ thêm mười phút, Mộng Dinh đột nhiên cảm thấy có điều gì đó chẳng lành xảy ra, bèn vội vàng dùng chìa khóa dự phòng, mở ra xem xét.
Căn phòng ngủ chìm trong bóng tối, chỉ có tiếng kim đồng hồ nhích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-nhan-xinh-dep-cua-thua-tuong/1319015/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.