Tiếng chuông điện thoại di động vang lên thật lớn phá vỡ buổi tối yên tĩnh.
Bọn họ cũng sượng lại rõ ràng. Cánh tay Dante ôm Thân Nhã Lợi cũng hơi nới lỏng ra một chút. Tiếng chuông vang lên từ chiếc túi để trên bàn trà ngoài phòng khách, Thân Nhã Lợi thừa dịp này thoát khỏi lồng ngực của anh, chạy thẳng qua đó nhận điện thoại. Là điện thoại quấy rầy không theo giờ giấc quen thuộc của A Lẫm, nhắc nhở cô một vài hoạt động quan trọng ngày mai như là cắt băng và có thể sẽ phải tăng ca vân vân... Cô không yên lòng nghe điện thoại, ánh mắt nhìn ra cảnh đêm ngoài cửa sổ.
Chung cư Kim Cương Thịnh Hạ cao mười mấy tầng, bởi vì mới toanh lại sang trọng nên có nhiều căn hộ chưa bán được, bên lô đối diện tối đen chỉ có vài căn sáng đèn. Khuôn viên dưới lầu có hồ nước, cây cầu và vườn cây nhân tạo đều được ánh đèn vàng nhạt chiếu sáng khắp nơi. Những tia sáng yếu ớt khiến cho tòa chung cư càng cao lớn hơn, giống như là một con quái thú bằng thép đứng giữa quan sát cảnh đêm của thành phố. Trên tấm cửa kính màu đen, cô thấy được anh đang ngắm nhìn hình bóng mình từ phía sau. Cô không nhìn rõ được ánh mắt anh nhìn ở đâu, chỉ biết là nhìn về phía mình mà thôi. Chắc cũng không phải đang nhìn cô chứ? Anh muốn nói gì với cô, hay là đang quan sát từ cử chỉ hành động của cô? Trong đầu cô đầy ắp những vấn đề này khiến cho hô hấp của cô cũng trở nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-niem-thanh-thanh/1777133/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.