Edit: mimi
Cung Nhã Thương ngơ nhác nhìn Đào Chi Yêu bước ra, chỉ thấy hàm răng trắng tinh, lông mày lá liễu, khuôn mặt rạng rỡ nhờ lớp phấn hồng nhạt, làn da ngọc ngà trắng mịn, chiếc váy tím xẻ ngực hơi thấp, để lộ khuôn ngực căng tròn, tóc mai hơi rối, màu son lấp lánh ánh hồng, cả người nhìn qua rạng rỡ như hoa mùa xuân, đẹp tựa trăng mùa thu.
Phong thái xuất chúng, thanh nhã thoát tục, nụ cười phảng phất như có thể mê đảo chúng sinh.
Trên khóe miệng của cô là một nụ cười nhạt, giống như mọi chuyện trước sau đều không liên quan đến mình, không chú ý đến việc bị Cung Nhã Thương đánh giá, nhưng mà, cũng bởi vậy, ngược lại còn khiến cô toát lên khí chất thoát tục không nhuốm bụi trần.
Trong mắt Cung Nhã Thương, nụ cười lúc này của cô như ánh hào quang, được sự tô điểm thêm của đồ trang sức, càng làm tăng thêm vẻ kiều diễm.
Dáng vẻ thướt tha mềm mại của Đào Chi Yêu đi đến, làm váy dài khẽ chuyển động tao nhã vô song.
Đây là lần đầu tiên Đào Chi Yêu dùng dáng vẻ chân thực của mình xuất hiện trước mặt mọi người, trong lúc giả mạo thành Toàn Tiểu Sính kia, nhận ra người kia ăn mặc nghiêm túc mà già dặn, chỉ cần đạt đến hiệu quả như vậy đã là mức cao nhất của kỹ thuật dịch dung, cho nên, cô đội tóc giả, trang điểm và đeo thêm mắt kính, còn cực kỳ chú ý đến cách ăn mặc, quả nhiên rất thành công, so với việc mang mặt nạ da người còn cao hơn một cấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-no-tan-nuong-cai-tao-tong-tai-gay-cua-gioi-hac-dao/1716476/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.