Chương 29: Tùy ngươi đi
Thời gian lúc này đúng là sống một ngày bằng một năm, Cảnh Dạ Lan lắng tai nghe tiếng thở dốc của hắn bình ổn xuống, thân mình cứng ngắc mới bắt đầu thả lỏng chút. Nước lạnh đã sớm xâm nhập vào tứ chi, cơ thể nàng lạnh cóng tới không còn tri giác.
“Rầm!”, tiếng nước vang lên, Hiên Viên Khanh Trần đứng dậy bước ra hỏi khỏi thùng tắm, thuận tay cầm lấy trường bào treo một bên, sau đó vươn tay kéo thân thể Cảnh Dạ Lan ra ngoài.
- Giúp cô vương! – hắn nghiêm nghị nói một câu.
Dáng người cao lớn, lực lưỡng của hắn lõa xích trông cứ như một bức điêu khắc hoàn mỹ người Hy Lạp cổ đại đứng trước mặt nàng.
Chân tay Cảnh Dạ Lan dần có cảm giác giống như kim châm vào da thịt ngưa ngứa; hơn nữa ngâm trong nước lâu như vậy, nàng không tự chủ được run lên cầm cập. Nàng do dự một chút, cuối cùng vẫn gắng gượng đưa chân đi tới trước mặt hắn.
Hình ảnh Hiên Viên Khanh Trần trước mắt bắt đầu mờ ảo, đầu nàng quay cuồng, choáng váng. Nhớ trước kia trời đông giá rét nàng có thể ở trong nước ngâm mình mấy giờ đồng hồ liền vẫn có thể chống đỡ được, bây giờ với cái thân thể yếu đuối này đúng là khó khăn mà hầu hạ, chấp nhận được!
Trường bào vừa đặt lên vai hắn thì nàng đã bị Hiên Viên Khanh Trần kéo lạnh lên, áp sát vào lồng ngực rắn chắc của hắn.
Nàng chán ghét vung tay muốn đẩy ra nhưng thân thể khi nãy còn rét run bây giờ đã như lửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-phi-ta-vuong/2132520/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.