“Ta, ta, hừ.” Huyền Tỉnh Hiên cuối cùng cũng đành khuất phục trước uy quyền của hoàng huynh, Thiên Triệu có một người thừa kế vương vị thông minh như vậy thì tốt rồi. Hắn là muốn tương lai có thể thực hiện giấc mơ của mình, không muốn trở thành công cụ của mẫu phi, hắn tuy ngốc một chút nhưng mẫu phi sẽ không có cách nào ép buộc hắn, nàng chỉ có thể hảo hảo chiếu cố mà không thể lợi dụng hắn a.
Thiên Chiêu Tễ nhìn bộ dạng hai đứa nhỏ cạnh nhhau, tình cảm huynh đệ thực đáng ước ao a. Đã sắp tới tết nguyên tiêu, hắn cũng đã mười tám tuổi, không biết sư phụ có còn nhớ rõ từng đáp ứng khi hắn mười tám tuổi sẽ dẫn hắn đi xem hội hoa đăng hay không?
Nhớ khi còn nhỏ, hắn bị sư phụ mang tới một nơi thế ngoại đào nguyên, hắn rất sợ bóng tối, mỗi đêm đều phải thắp nến mới có thể đi vào giấc ngủ. Lúc đó hắn nghĩ đèn lồng nhỏ mà sư phụ làm cho hắn là thứ ấm áp nhất, đẹp đẽ nhất trong thiên hạ nhưng sư phụ lại nói cho hắn đèn lồng tết nguyên tiêu hàng năm mới là đẹp nhất trong thiên hạ.
Khi đó sư phụ hỏi hắn có muốn nhìn hay không, Thiên Chiêu Tễ lộ ra ánh mắt mong mỏi nhưng không dám nói, hắn sợ sư phụ sẽ ghét bỏ hắn. Sau đó sư phụ lại ôn nhu nói với hắn, đợi tới khi hắn mười tám tuổi, sư phụ và sư thúc sẽ cùng dẫn hắn đi xem hoa đăng, sau này hắn dần quên đi lời nói năm đó. Hay là, đó chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-phi/1794662/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.