Địch Nam về phòng sớm hơn dự định, trên đường đi anh nhớ lại từng kỷ niệm với Phương Dung, những ngày vui vẻ hạnh phúc khi mà anh đã xác định họ sẽ cùng nhau đi đến hết cuộc đời, không ngờ rằng lại có kết cục thế này.
Đẩy cửa vào, Địch Nam đi trước, Phương Dung mặc một chiếc váy gợi cảm, cô vẫn quyến rũ như ngày nào. Phương Dung chầm chậm bước vào căn phòng đơn mười mấy mét vuông đã từng quen thuộc với mình, tuy trong phòng không có một hạt bụi, nhưng cô vẫn không thể tin rằng một thiếu gia được nuông chiều lại có thể ở trong căn phòng tồi tàn thế này.
“Tiểu Nam...”
“Cô còn gọi tôi là Tiểu Nam à?”
Phương Dung mỉm cười: “Xem ra anh vẫn không có ý định tha thứ cho em.”
Địch Nam trầm ngâm, rót một cốc nước lạnh cho cô.
“Tại sao anh không làm kinh doanh mà lại đi làm giáo viên?” Phương Dung không dám làm đảo lộn cuộc sống của anh, dù rằng không giờ phút nào cô không nhớ tới anh.
Địch Nam tỏ ý không muốn trả lời, dựa vào cạnh bàn, anh hờ hững nói:
“Xin cô hãy giúp tôi một việc, tôi chỉ quen một người con gái là cô.”
Trong lòng Phương Dung rất vui, thì ra trong một năm qua anh vẫn độc thân.
“Chỉ cần anh yêu cầu, đốt nhà, giết người cũng không là vấn đề, hi hi!” Cô tinh nghịch nói.
Trước giờ cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ biến mất hoàn toàn trong cuộc đời Địch Nam.
“Việc này có chút phi lý, cũng rất khó giải quyết.” Địch Nam nghiêm nghị nói.
“Hả? Hóa ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-sao-hoa-den-la-ma/202664/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.