Tống Tân Đồng mang bánh ngọt đã làm tốt bày ở một bên, dẫn Lục Vân Khai và Lục mẫu đi phòng khách phía trước: “Nương, đi chỗ này.”
Lục mẫu gật gật đầu, hơi nghiêng người cùng đi về phía trước.
Thu bà bà và Hà gia lão thái thái vẫn ở phòng khách nhìn thấy Lục mẫu dịu dàng khoản khoản đi đến đều đứng dậy, hai người nhìn nhau, đáy lòng đều âm thầm xưng kỳ (?): Từ hai mươi mấy năm trước khi Lục gia dời đến Đào Hoa thôn thì các bà chỉ nhìn thấy Lục mẫu xuất hiện mấy lần, còn lại đều là nhìn thấy ở Lục gia, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bà xuất hiện ở bên ngoài, xem ra Lục mẫu rất Tống Tân Đồng người con dâu này.
Trong phòng khách đều là nữ tử, Tống Tân Đồng cũng không suy nghĩ nhiều, mời Lục mẫu ngồi xuống dựa vào vị trí cửa sổ, từ nơi này vừa lúc có thể thấy gốc hoa đào còn chưa rụng hết kia ngoài cửa sổ.
“Nương, người ngồi ở đây.” Tống Tân Đồng sợ bà ngồi không thoải mái, lại nói: “Nương, sân phía sau có một mảnh rừng đào chưa rụng, nếu không con mang người ra ngoài xem một chút?”
Lục mẫu khoát tay áo, khoa tay múa chân ý nói mình ngồi ở đây rất tốt, con đi làm việc đi.
Tống Tân Đồng gật gật đầu: “Vậy người ăn chút hạt dưa với nước hoa quả, con ra sau phòng bếp nhìn một cái.”
Lục mẫu gật gật đầu, phất tay ra hiệu nàng mau đi đi.
Cặp song sinh mang theo một chuỗi dài nối đuôi từ trong viện chạy vào phòng khách, lẻn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-tai-gia-tieu-kieu-nuong/653333/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.