Buổi tối, lúc nằm trên giường, Thẩm Nghị nhìn mắt nàng mà dần trở lên khô nóng, hô hấp ấm nóng phun ra ở mang tai Trinh nương, “Chúng ta cũng sinh đứa nhỏ đi.”
Gương mặt tinh xảo của Trinh nương hơi hơi đỏ lên, nhẹ nhàng nhắm lại hai mắt khẽ ừ một tiếng.
Lần này, trong phòng không có ánh nến, Thẩm Nghị dựa theo ánh trăng tinh tế thưởng thức Trinh nương.
Gương mặt tinh xảo, hàng mi cong dài hơi hơi lay động, cái mũi thanh tú cao cao, khắp mặt ửng hồng, ôn nhu động lòng người, đôi môi mềm mại hơi hơi mở ra giống như hoa hồng đỏ rực. Thẩm Nghị chậm rãi hạ môi mình xuống, xúc cảm mềm mại khiến cho hắn kìm lòng không được muốn thu vào càng lúc càng nhiều.
Nhẹ nhàng cởi bỏ cái yếm trên người Trinh nương, để lộ ra da thịt non mềm tuyết trắng oánh nhuận như ngọc. Thân thể Trinh nương khẽ run run. Thẩm Nghị không kìm được tiếng than nhẹ, rõ ràng đã không phải là lần đầu tiên nữa, vậy mà vẫn ngượng ngùng giống như nụ hoa mới hé, khiến cho hắn điên cuồng chìm đắm.
Hai mắt Thẩm Nghị trở nên sâu thẳm. Một tay nắm lấy thỏ ngọc nhỏ nhắn dang nhảy nhót hơi nhẹ xoa nắn. Hắn khẽ cười một tiếng, “Trưởng thành rồi.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trinh nương hồng lên, rất nhanh đã bị xúc cảm truyền đến từ bàn tay ấm nóng của Thẩm Nghị khiến cho chấn động giống như có một dòng điện chạy qua, không khỏi thở ra một tiếng.
Thẩm Nghị vùi đầu vào thân thể tơ lụa trần trụi của nàng, nhẹ nhàng xoa nắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-tai-nuong-tu/2006384/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.