Đoàn người thong thả đi tới thư viện Tùng Nhân ở Hồ Châu, nhìn bốn năm chiếc xe ngựa dùng tốc độ của loài rùa mà lăn bánh, Thẩm Huy có chút sốt ruột, liền thừa dịp mọi người nghỉ ngơi nói với họ.
“Ta đi trước một chút, tới an bài trước một số chuyện ở thư viện, mấy người cứ thong thả theo sau. Cứ theo tốc này, để tới được thư viện chắc cũng mất một tháng, ta cưỡi ngựa sẽ nhanh hơn chút, phu nhân mang bầu, vẫn nên cùng lão tứ và Phùng tiên sinh từ từ mà đi thôi.” Thẩm Huy nhìn cái bụng đã hơi hơi lộ ra của Hoa Đào.
Phùng tiên sinh cùng Thẩm Nghị đương nhiên không có ý kiến, Thẩm Huy làm sơn trưởng, trì hoãn lâu như vậy đã thật không hay, sớm trở về một chút cũng tốt. Dặn dò một vài chuyện, Thẩm Huy lúc này mới lên ngựa, một mình đi trước.
Cả đại gia đình, có trẻ con có thai phụ, một đường này tuy rằng không tịch mịch nhưng thời gian lại kéo dài rất nhiều, vốn lộ trình nhiều nhất chỉ một tháng đã chậm thêm hơn mười ngày.
Ở chân núi thư viện, Thẩm Huy đã sớm mang theo người nghênh đón bọn họ. Thẩm Huy vừa nhìn thấy họ lập tức tiến lại, lần này đến rất nhiều người; Phùng tiên sinh không có thân nhân, chỉ dẫn theo một gã sai vặt chiếu cố cuộc sống sinh hoạt của lão. Nhà Thẩm Nghị có ba người còn mang theo Tam Nha, cộng thêm Tranh nhi.
Đông oa nhảy xuống xe, cẩn thận đỡ Hoa Đào xuống xe ngựa, sau đó lại chen người vào đỡ Ngọc nhi đi ra.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-tai-nuong-tu/2006417/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.