Chớp mắt, Tranh nhi đã bước sang tuổi mười chín, lại có Giải Nguyên công danh. Liêu thị gửi đến vài phong thư muốn nhờ Hoa Đào cùng Trinh nương làm mai cho Tranh nhi.
Trấn Tú Thủy thật ra có không ít người đến cửa, nhưng Liêu thị chướng mắt, không phải bởi cô nương trấn Tú Thủy không tốt, mà do con học cũng cao, học nghiệp cũng thành, hẳn nên cưới một cô nương thật tốt. Liêu thị cho rằng chỉ có cô nương tri thư đạt lễ mới xứng với Tranh nhi.
Tranh nhi đã thành người lớn, diện mạo cũng đã sớm mất đi nét trẻ con, diện mạo giống Thẩm Phong nhiều hơn, mặc dù cũng thanh tú, nhưng hơi đen, tuy nhiên thoạt nhìn rất có tinh thần, cũng toát ra khí chất nội liễm.
Liêu thị cảm thấy ánh mắt của mình không đủ tốt, không giống Trinh nương cùng Hoa Đào, chung quanh luôn là kẻ có học, hơn nữa thư viện Tùng Nhân lại là thư viện hoàng gia, đệ tử trong thư viện cũng không thiếu ít hậu nhân của danh môn, liên tục gửi đến vài phong thư, Trinh nương cùng Hoa Đào xem thư đều thấy thật áp lực.
Hôm nay Trinh nương ôm tiểu nhi tử Cầm nhi đến nhà Hoa Đào chơi, Ngọc nhi sáu tuổi đang học thêu hoa, bàn tay nho nhỏ cầm kim cũng cầm không vững, tay Hoa Đào bắt đầu dạy thêu hoa, Thẩm Gia Đạc hơn ba tuổi bắt đầu vào tuổi hiếu động, theo Đông oa chạy khắp viện.
Thấy Trinh nương đến đây, Ngọc nhi đứng lên vững vàng hành lễ, “Tứ thẩm hảo.”
Trinh nương xoa xoa đầu nàng, cười đồng ý, Đông oa mang theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-tai-nuong-tu/2006442/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.