Tuyên Thành trong con ngươi sáng lung linh, Thư Điệp Hợp nhìn thật ưa mắt, càng quan trọng là bên trong mắt hắn chỉ có chính mình, nàng phát hiện tay của chính mình quấn quanh tay hắn, như co như không mà gãi ngứa tới dây thần kinh, làm cho trong chăn đột nhiên nóng lên.
Còn tiếp tục như vậy nữa là sẽ có chuyện. Thư Điệp Hợp đột nhiên đứng dậy, đè xuống nhịp tim gấp gáp trong lồng ngực, há mồm muốn nói.
Lời còn chưa có nói ra. Tuyên Thành đã nói trước: " Làm sao? Ngươi còn muốn đọc sách mới có thể ngủ được ?" thời điểm ở kinh thành, Thư Điệp Hợp chính là thường thường lấy lý do đó, đến Tuyên Thành cũng thành quen thuộc.
" Công chúa hứa.... thần muốn... ." Thư Điệp Hợp không dám nhìn Tuyên Thành, biểu thị xác thực có loại ý nghĩ này.
" Không cho. " Tuyên Thành lúc này quả quyết nói.
Thư Điệp Hợp bị ép tới bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là nằm lại chỗ, mắt nhìn thẳng lên đỉnh của lều.
Bầu không khí thật là làm cho người khác cục súc bất an.
Có lẽ, ngọn nến tắt sẽ có thể khá hơn một chút, Thư Điệp Hợp nghĩ như vậy, giơ tay ra bên ngoài dùng nội lực đẩy tắt ngọn nến, trong nháy mắt tắt đi, tối om.
" Hả? " Tuyên Thành cái gì cũng đều không có nhìn thấy, bên trong lều trở nên tối đen.
" Ngủ đi Công chúa. " Thư Điệp Hợp thở dài một hơi nhẹ nhõm, đè lại cái việc không thành thật, lộn xộn nhân đạo kia. Quả nhiên ẩn thân trong bóng tối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-tan-hoan/1228814/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.