Dọc một đường lên tiếp, Dương An cũng không lăn tăn thêm về việc tại sao chỉ riêng hắn là thuộc tính không tăng, mà điều đó chỉ làm nội tâm hắn thêm kích động khi nghĩ tới Vũ Nguyệt sẽ lưu lại những trang bị gì cho hắn.
"Rào ~" một tiếng, đám cành lá lớn nhất che phía trước tự động tách ra để lộ cảnh tượng đằng sau, không ngờ trên tán cây đại thụ này lại có một mặt phẳng rộng lớn như vậy, do cành lá đan xen xoắn xuýt mà thành, một lớp lá cây xanh lục thật dày như thảm trải bên trên, và đầu mỗi cành cây lại mọc một đóa hoa trắng trong như thủy tinh.
Đám Dương An cunngx không có tâm tư thưởng thức cảnh đẹp này, tất cả đều tận lực chú ý đến tảng đá hình vuông cao rộng khoảng 2 mét nằm chính giữa. Tảng đá vuông vức màu xanh đậm, có vẻ cực kỳ cổ xưa, cũng không biết đã tồn tại qua bao nhiêu năm tháng. Bốn phía tảng đá đều khắc những trận pháp huyền ảo khó hiểu, mà tảng đá cũng là dựa vào thứ này mà hấp thu Phong nguyên tố trong không gian.
Nhìn lên trên, một nửa vòng tròn màu xanh như chiếc lồng bao phủ phía trên tảng đá, xuyên qua màn sáng xanh kia có thể mơ hồ thấy bên trong có đồ vật gì đó chậm rãi xoay tròn.
- Truy Phong!
Dương An mơ hồ có thể nhận ra hai ký tự cổ xưa khắc ở trung tâm trận pháp mặt bên của tảng đá.
- Lão Dương, đây là thứ cậu muốn tìm sao?
Pháp Lỗ Địch tò mò hỏi. xem tại TruyenFull.vn
Nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-than-chi-tien/1497928/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.